TRẦN KIÊU BẠC

NẾU NHƯ MANG PLEIKU VỀ SÀI GÒN ĐƯỢC


 





Cứ một đêm mất ngủ ở Sài Gòn
Là bản đồ Pleiku tô đậm nhất
Núi Hàm Rồng mờ sương bay qua mắt
Khoai nóng Lệ Cần ấm cả đôi tay

Thương Pleiku, Sài Gòn giữ mãi màu mây
Mây xám mây xanh chen màng trắng đục
Pleiku ngủ vùi, Sài Gòn thao thức
Mơ say rượu cần dù chỉ đôi “can”

Nhớ quá Pleiku ơi, chim khóc lạc đàn
Để hoa Pơlang buồn không muốn nở
Học trò Pleime tinh sương qua phố
Áo trắng thơ ngây khoác chút bụi hồng

Một mình Sài Gòn suy nghĩ mông lung
Phải chi mang Pleiku về đây được
Những chân trần thay guốc cao đếm bước
Không cả ngực trần dong ruổi buôn xa

Có Pleiku, Sài Gòn sẽ bớt xa hoa
Bên đám cỏ xanh tô màu lá đỏ
Con hẽm quạnh hiu đong đầy tiếng gió
Thơm với đất rừng, lạnh với vòm cây

Nếu như còn duyên gặp lại ngày mai
Cầm tay Pleiku, Sài Gòn vui mở hội
Ôm siết Pleiku, không gì bối rối
Bởi muôn đời là máu thịt trong nhau!

TRẦN KIÊU BẠC
 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 15 tháng 8 năm 2018

Bình luận về Bài thơ "NẾU NHƯ MANG PLEIKU VỀ SÀI GÒN ĐƯỢC"